Đắm chìm bên "phi công" hào hoa, nào ngờ bị mẹ chồng phát hiện và giáo huấn khiến con dâu hối hận trong nước mắt

Say tình bên trai trẻ, những tưởng có những ngày hạnh phúc vụng trộm, nào ngờ một ngày bị chính mẹ chồng vén màn bí mật ngoại tình.

Trong công ty tôi, khối người cặp bồ chứ đâu phải riêng tôi. Tôi say nắng một đồng nghiệp trẻ. Anh ta hào hoa, chiều chuộng và rất tâm lý, dĩ nhiên yêu cũng rất say đắm. Chồng tôi tốt tính, chịu thương chịu khó, tôi công nhận. Nhưng anh lại là người khô khan, ít sự quan tâm đến những cảm xúc hay chiều chuộng những điều nữ tính của tôi. Cái tôi cần, cái tôi thiếu trong đời sống vợ chồng thì người tình trẻ lại đáp ứng đầy đủ.

Đã có lúc tôi nghĩ và vui mừng vì có chồng chăm chỉ, lại có bồ "phi công" rất tâm lý. Tôi phải hưởng thụ, chứ sao lại chối bỏ cơ hội hai trong một, mặc kệ đến đâu thì đến. Có nhiều chị em muốn "đổi gió" như tôi mà không được, chỉ là giả tạo chung thủy mà thôi.

Tình cờ một hôm tôi nhận được cuộc gọi của mẹ chồng. Bà bảo tôi thu xếp công việc về nhà gấp, về gặp bà, ngủ lại một hôm. Tôi giật mình, chột dạ… Hay là bà ốm đau nên lẩn thẩn? Cũng có khi điềm chẳng lành của người già hay nói gở. Không do dự, tôi buộc phải về nhà theo ý mẹ chồng.

Cũng đúng hôm bố chồng đi vắng, nên mẹ chồng đón tiếp rất niềm nở, có gì "sai sai" với mọi khi, tôi hồ nghi vì điều gì chẳng lành bên phía nhà chồng. Hai mẹ con cùng nấu nướng, ăn uống rất hòa thuận, vui vẻ.

Bà bắt đầu hỏi nhiều, tỷ mỉ chuyện chồng con của tôi. Gặng hỏi xem vợ chồng có gì xích mích không, áp lực gì không. Tôi trả lời ngay là không có điều gì xảy ra, mọi chuyện đều tốt đẹp.

dam-chim-ben-phi-cong-hao-hoa-nao-ngo-bi-me-chong-phat-hien-va-giao-huan-khien-con-dau-hoi-han-trong-nuoc-mat

Ảnh minh họa


Tối đến, lên giường đi ngủ. Bà ôm tôi rồi kể những chuyện đời ngang trái, những sai lầm của phụ nữ khi thay lòng đổi dạ, ngoại tình, dẫn đến thảm họa của hạnh phúc, kết cục vẫn chỉ là chuốc lấy nỗi đau nhà cửa tan nát, con cái khổ cực. Cũng đã có bao nhiêu trường hợp vỡ lở, đứa con khi xét nghiệm lại không cùng huyết thống với cha. Rồi bà chép miệng: chỉ vì nông nổi mà hôn nhân tan vỡ.

Tôi nghe đến đó mà tim đập nhanh thon thót, đúng là có tật giật mình. Mẹ chồng tôi còn kể về nỗi khổ tâm day dứt đeo đẳng suốt đời của người chồng khi có vợ phản bội trong quá trình chung sống.

Nỗi đau đớn không thể nào nguôi ngoai, dù bên ngoài tỏ ra bình thản. Bà còn nói, con người cũng có phút yếu lòng, những lúc sa ngã. Khôn ba năm dại một giờ mà. Nhưng phải biết nhận ra lẽ phải, điều phải mà tránh cái xấu, dừng lại đúng lúc để tìm về điều tốt, phục thiện.

Lời lẽ của mẹ chồng như xát muối vào lòng tôi. Từ chỗ ứa nước mắt, tôi ôm chầm lấy bà khóc như một đứa trẻ: Mẹ ơi, con xin lỗi, con có tội với chồng con rồi…

Tôi đã tự thú với bà, như đứa trẻ vậy. "Biết lỗi rồi thì sửa chữa đi, quay lại là bờ, toàn tâm toàn ý với chồng con, cũng chưa muộn đâu" - lời mẹ chồng tôi an ủi.

Mẹ chồng tôi bảo, chồng tôi đã biết chuyện, chính anh nhờ mẹ để hàn gắn hạnh phúc gia đình, bỏ qua mọi chuyện. Tôi lại càng xót xa, xấu hổ. Tôi hối hận vô cùng và thấy thương chồng, con mình và biết ơn mẹ chồng. Đúng là, những con người có tấm lòng nhân hậu, vị tha.

Tôi biết mình không xứng đáng với những tình yêu thương đó, nhưng cũng hứa với mẹ chồng và cả lòng mình từ nay sẽ toàn tâm toàn ý để giữ gìn hạnh phúc gia đình.

Theo GiaDinh